Khách khứa đến từ thế giới thiên sứ

25859 읽음

Khái lược

Nhiều người chỉ đặt sự quan tâm vào thế giới sau khi chết mà không suy nghĩ một cách sâu sắc xem mình đã ở đâu trước khi sanh ra trên đất này. Đấng An Xang Hồng đã giải thích một cách chi tiết về sự thật ấy trong quyển sách này Ngài đã dạy dỗ thông qua nhiều ghi chép trong Kinh Thánh về sự thật rằng nhân sinh đang sống cuộc đời ngắn ngủi và hư vô trên đất này vốn dĩ là các thiên sứ từng sống trong vinh hiển trên trời nhưng vì phạm tội nên đã bị đuổi xuống trái đất này. Ngài cũng làm chứng về sự tồn tại của linh hồn loài người vẫn sống kể cả sau khi xác thịt qua đời, và ban cho niềm trông cậy phần linh hồn bởi việc cho biết về vinh hiển Nước Thiên Đàng và sự phục sinh mà các thánh đồ sẽ được nhận lãnh trong tương lai.

Lời mở đầu

Nội dung của quyển sách này là tin mừng nói về thế giới thiên sứ ở trên trời; có vô số thiên sứ đã phạm tội ở trên trời và được sanh ra trên thế gian đầy dẫy tội ác này với hình dạng là con người, sau đó lại cởi bỏ hình phạt tội tỗi của mình mà quay trở lại thế giới thiên sứ trên trời.

Hết thảy mọi nhân sinh được sinh ra trên đời này đều là kẻ khách đến từ thế giới thiên sứ. Vấn đề linh hồn con người là một chuyên đề thần học đáng dấy lên thảo luận trên bình diện thế giới; hơn nữa, ngoại Cơ Đốc giáo cũng có nhiều nhà tôn giáo đã và đang bàn luận về vấn đề linh hồn này nhưng không được hoàn thiện vì kiến giải của họ không nhất quán, và mỗi kẻ thảo luận và giảng giải theo mỗi cách khác nhau. Dầu đi bất cứ nơi nào cũng không thể nghe được luận văn hoặc giảng đạo nào không có sự mâu thuẫn mà có tính chính xác và có tính hệ thống hầu cho không nghi ngờ mà đáng tin cậy. Sở dĩ như vậy là vì các nhà Kinh Thánh học hiện nay không hiểu được nguyên lý, nguyên tắc về linh hồn này.

Là vật thọ tạo được Ðức Chúa Trời sáng tạo, các thiên binh thiên sứ, các con trai của Ðức Chúa Trời và linh hồn của loài người đã được tạo ra như thế nào? Nếu đã hiểu hoàn toàn về vấn đề này thì chúng ta cũng có thể biết chính xác vấn đề liên quan đến đời trước, đời này và đời sau.

Vì quyển sách này được soạn hầu cho các độc giả có thể nghiên cứu về vấn đề “Các thiên sứ và linh hồn loài người đã được tạo ra như thế nào?” nên nó giúp cho hiểu biết được thế giới thiên sứ trên trời, thế giới con người và cõi sau mà sau này chúng ta sẽ đi; đồng thời hầu cho biết được linh hồn của các nhân sinh đã đến từ đâu và sẽ đi đâu nữa.

Bất cứ người nào khi chưa biết rằng linh hồn của nhân sinh chúng ta đến từ đâu và đi về đâu mà giảng đạo thì ấy là lời giảng mà chính người giảng cũng không tin cậy chắc chắn mà nói thôi. Không biết được rằng tôi đến từ đâu thì há làm sao có thể nói được rằng tôi biết mình sẽ đi đâu? Song, nếu nghiên cứu về vấn đề linh hồn này, thì cũng sẽ biết được sự thật rằng trước khi đến thế gian này do chúng ta phạm tội thì vốn dĩ các con trai của Đức Chúa Trời và các thiên binh thiên sứ ở quê hương trên trời đã từng là bạn bè thân thiết với chúng ta. Hơn nữa, chúng ta cũng tin được sự thật rằng các thiên sứ không phạm tội và các con trai của Ðức Chúa Trời đang trông đợi chúng ta hối cải và trở về.

Bây giờ thì chúng ta đang đội tấm màn tội ác, nên không biết và cũng không nhìn thấy những sự ở trên trời, song, nếu thông biết về vấn đề linh hồn này thì có thể biết được các điều ấy một cách rõ ràng và chắc chắn, và nhờ đó, sẽ trông mong và chờ đợi ngày gặp lại trong sự vui vẻ và sự trông cậy. Vậy, tôi có dịp tìm ra trong Kinh Thánh, bày tỏ và làm chứng sáng rõ cho sự thật không thể phủ nhận về vấn đề linh hồn này, nên xin các độc giả hãy nên nghiên cứu một cách nghiêm túc.

Mục lục

  • Chương 1 Ðường sự sống đời đời cho loài người phải chịu sự chết
  • Chương 2 Lựa chọn trong Đấng Christ trước khi sáng thế
  • Chương 3 Hoạt động và sinh hoạt trong thế giới thiên sứ
  • Chương 4 Về thiên sứ
  • Chương 5 Ta đã đến tìm và cứu kẻ bị mất
  • Chương 6 Luật pháp đã được lập ra hầu cho tội lỗi gia thêm
  • Chương 7 Trong việc nghiên cứu vấn đề linh hồn
  • Chương 8 Chủ trương của những người nói rằng không có linh hồn
  • Chương 9 Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết
  • Chương 10 Linh hồn của con người đến từ đâu?
  • Chương 11 Linh hồn của Ðức Chúa Jêsus và linh hồn của chúng ta
  • Chương 12 Những con trai của Ðức Chúa Trời đã sa đọa và thành ẩn náu
  • Chương 13 Ađam thứ nhất và Ađam Sau Hết
  • Chương 14 Tại sao loài người phải chịu chết?
  • Chương 15 Quê hương mà sau này chúng ta sẽ đi là đâu vậy?
  • Chương 16 Quê hương của chúng ta là thế giới thiên sứ
  • Chương 17 Tại sao loài người không biết được thế giới trước?
  • Chương 18 Ðức Chúa Trời làm ra linh hồn bởi khí sống Ngài
  • Chương 19 Xác thịt chúng ta là nhà tù của linh hồn
  • Chương 20 Dù qua đời, linh hồn của con người vẫn còn sống
  • Chương 21 Ngài cũng rao truyền Tin Lành cho kẻ chết
  • Chương 22 Ðược phục sinh bằng thân thể thế nào?

Chương 1 Ðường sự sống đời đời cho loài người phải chịu sự chết

Loài người ra đời này rồi nhưng không tránh khỏi cái chết. Mọi người ra đời, rồi chết; ra đời, rồi lại chết nữa. Vậy thì từ buổi sáng thế cho đến nay, có bao nhiêu người ra đời và bao nhiêu người đã chết đi? Người ta nói rằng loài người là chúa tể của muôn loài, nhưng cuối cùng phải gọi loài người là tôi mọi của sự chết chứ không phải là chúa tể của muôn loài. Chúa tể của muôn loài ấy tại sao lại trở nên tôi mọi của sự chết?

Dù loài người sống hoặc 10 năm hoặc 100 năm, đến cuối cùng thì cũng phải chịu sự chết cai trị nên có thể nói rằng cái thật hư vô chính là nhân sinh. Con đường nhân sinh hư vô này, cõi đời khách bộ hành không được sống đời đời này; nhân sinh thật sợ sự chết cho đến giờ chót vận mệnh nên bị cầm trong vòng tôi mọi của Satan, rốt cuộc, đã trở nên nhân sinh đáng thương hại phải bị kết thúc vận mệnh bằng sự chết không thoát được.

Ký giả sách Thi Thiên đã chép lại về cuộc đời nhân sinh hư vô này như sau:

Thi Thiên 90:9-10 “Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi; Năm chúng tôi tan mất như hơi thở. Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.”

Mặc dù tuổi tác cuộc đời nhân sinh của chúng ta được lâu đến 70 năm hay 80 năm chăng nữa, nhưng đã qua rồi thì như một giấc mơ, như cỏ mọc vào buổi sáng, nên không thể không gọi cuộc đời là năm tháng hư vô. Đấng tiên tri Êsai đã chép rằng:

Êsai 40:6-7 “Mọi xác thịt giống như cỏ, nhan sắc nó như hoa ngoài đồng. Cỏ khô, hoa rụng, vì hơi Ðức Giêhôva thổi qua. Phải, dân này khác nào cỏ ấy.”

Vậy thì, tại sao chúng ta đã sinh ra ở cõi đời hư vô và khốn khổ này, và ai làm ra cõi đời hư vô này? Sứ đồ Phaolô đã chép rằng:

Rôma 5:12 “Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội.”

Khi ngẫm nghĩ sâu sắc, lời trên cho biết sự do một người là Ađam mà hơn mấy chục tỷ người phải bị chết, đây thật sự không phải là vấn đề bình thường có thể bỏ qua được. Ðức Chúa Trời là Ðấng toàn tri toàn năng, tại sao làm cho Ađam và Êva phạm tội vậy? Về câu hỏi này, hoặc có người nói rằng “Ðức Chúa Trời cũng có thể làm cho Ađam và Êva không phạm tội, nhưng nếu làm như vậy thì chưa phải là ban cho tự do tuyệt đối nên Ngài ban cho họ tự do lựa chọn mà họ đã phạm tội như vậy!” Lời này có thể là giải đáp chính xác chăng?

Giá như lời đó là giải đáp chính xác thì sẽ trả lời như thế nào về câu hỏi sau đây? Ðã được chép rằng:

Khải Huyền 21:4 “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết.”

Tại đây, tại sao Ngài không ban cho tự do tuyệt đối mà lại khiến cho không có sự chết vậy? Kể cả tại nơi này cũng vậy, nếu đã có tự do tuyệt đối thì cũng phải có tự do có thể lựa chọn hoặc là sự chết hoặc là sự sống đời đời, chẳng phải vậy sao? Về điều này, chẳng phải cũng nên có giải đáp chính xác hay sao?

Nếu nghiên cứu kỹ lưỡng các vấn đề thể này thì đối với Ađam và Êva, sự sống đời đời chưa được quyết định đâu. Ngài chỉ phán là “Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất.” (Sáng Thế Ký 1:27-28) mà thôi. Hơn nữa, sự sống đời đời chỉ được ban cho có kèm theo điều kiện mà thôi. Ðã được chép rằng:

Sáng Thế Ký 2:16-17 “Rồi, Giêhôva Ðức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết.”

Ðiều kiện đó là nếu ăn trái thiện ác thì chết, còn không ăn thì được sống. Song, đối với những người được cứu rỗi bởi sự cứu chuộc của Đức Chúa Jêsus thì sự sống đời đời đã được quyết định rồi. Ðã được chép rằng:

Khải Huyền 21:4 “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi.”

Chương 2 Lựa chọn trong Đấng Christ trước khi sáng thế

Còn có một câu hỏi nữa rằng: Khi Ðức Chúa Trời đặt trái thiện ác trong vườn Êđen, về sự Ađam sẽ hái ăn trái thiện ác, Ngài đã biết trước? Hay đã không biết?

Ðức Chúa Trời toàn tri toàn năng, là Ðấng biết sự cuối cùng từ buổi đầu tiên, nên chúng ta không thể nói được rằng Ngài không biết điều ấy (Êsai 46:10). Nếu đã biết trước rồi thì quả thật Ðức Chúa Trời đã cố ý đặt kế hoạch làm Ađam và Êva bị phạm tội. Còn, con rắn mà đã dỗ dành Êva cũng do Đức Chúa Trời làm ra (Sáng Thế Ký 3:1-5), nên có thể nói rằng việc con rắn ấy đã mê hoặc khiến cho Êva hái và ăn trái thiện ác cũng là quan phòng của Ðức Chúa Trời.

Thật ra, trước khi sáng thế Ngài đã dự định điều đó trong Ðấng Christ rồi (Êphêsô 1:3-9). Hoặc có người nghĩ rằng sau khi Ađam phạm tội rồi Ðức Chúa Trời mới lập ra chương trình cứu chuộc. Thật ra, trước khi sáng tạo trời đất, Ngài đã lập ra chương trình cứu chuộc rồi. Ðã được chép rằng:

Êphêsô 1:4-9 “Trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Ðấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Ðức Chúa Trời, bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Ðức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài… Ấy là trong Ðấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội, theo sự dư dật của ân điển Ngài.”

Vì đã được chép rằng Đức Chúa Trời đã lựa chọn những người kế tự sẽ được cứu rỗi trong Ðấng Christ trước khi sáng thế, nên Ađam đã bị định sẵn cho sự chết là phải.

Khi chúng ta nghiên cứu căn nguyên tội lỗi, đừng nên giải thích đơn thuần về Ađam và Êva, nhưng nên nghiên cứu liên kết đồng thời lịch sử của Ađam trong Sáng Thế Ký chương 2 và 3, với Êsai 14:12-14 và Êxêchiên 28:11-17, thì có thể biết chính xác về mối quan hệ giữa thiên sứ bị vấp ngã và con người.

Sự phạm tội của Ađam được giải thích hầu cho con người là tồn tại có phần xác thịt hiểu biết một cách dễ dàng; còn nội dung của sách Êsai hay Êxêchiên vừa là giáo huấn để dạy dỗ về sự vấp ngã và sự phạm tội của thiên sứ, nhưng thật ra, đó là sự phạm tội giống của Ađam vậy. Tại sách Êsai thì được giải thích về động cơ phản nghịch cùng Ðức Chúa Trời của kẻ phạm tội đầu tiên, và những tác động xảy ra trong lòng hắn; còn tại sách Êxêchiên thì nêu ra tính cách và địa vị vốn lẽ của kẻ phạm tội đầu tiên.

Khi dò xem lời trong sách Êxêchiên thì lộ ra sự thật rằng vua Tyrơ đã làm hành động ở trên trời. Vốn là thần chêrubim được xức dầu che phủ, hắn đã đi dạo giữa các hòn ngọc sáng như lửa tại núi thánh của Ðức Chúa Trời. Song, được đầy tràn vinh quang mà tấm lòng bị kiêu ngạo, hắn làm cho bản thân mình bị ô uế đi cùng phạm tội trên trời cho nên đã bị đuổi ra rồi. Ðã được chép rằng:

Êxêchiên 28:11-17 “Lại có lời Ðức Giêhôva phán cùng ta như vầy: Hỡi con người, hãy làm một bài ca thương về vua Tyrơ và nói cùng người rằng: Chúa Giêhôva, phán như vầy: Ngươi gồm đủ tất cả, đầy sự khôn ngoan, tốt đẹp trọn vẹn. Ngươi vốn ở trong Êđen, là vườn của Ðức Chúa Trời. Ngươi đã có đầy mình mọi thứ ngọc báu, là ngọc mã não, ngọc vàng lợt, ngọc kim cương, ngọc thủy thương, ngọc sắc biếc, ngọc bích, ngọc sắc chàm, ngọc sắc xanh, ngọc thông hành, cùng vàng nữa. Nghề làm ra trống cơm ống sáo thuộc về ngươi; từ ngày ngươi mới được dựng nên đã sắm sẵn rồi. Ngươi là một chêrubim được xức dầu đương che phủ; ta đã lập ngươi lên trên hòn núi thánh của Ðức Chúa Trời; ngươi đã đi dạo giữa các hòn ngọc sáng như lửa… Lòng ngươi đã kiêu ngạo vì sự đẹp ngươi, và sự vinh hiển của ngươi làm cho ngươi làm hư khôn ngoan mình. Ta đã xô ngươi xuống đất, đặt ngươi trước mặt các vua, cho họ xem thấy.”

Và vua Babylôn được chép trong sách Êsai cũng bị lộ ra sự thật rằng hắn đã làm hành động ở trên trời. Đã được chép về hắn rằng vì được ở trên vị trí vinh hiển là sao mai con trai của sáng sớm nên lòng hắn kiêu ngạo mà toan nhắc ngai mình lên trên các ngôi sao Ðức Chúa Trời, và đã thử ngang vai với Ðức Chúa Trời, cuối cùng hắn bị đuổi xuống đất tội ác này.

Êsai 14:4-15 “Thì ngươi sẽ dùng lời thí dụ này nói về vua Babylôn rằng:… Hỡi sao mai, con trai của sáng sớm kia, sao ngươi từ trời sa xuống! Hỡi kẻ giày đạp các nước kia, ngươi bị chặt xuống đất là thể nào! Ngươi vẫn bụng bảo dạ rằng: Ta sẽ lên trời, sẽ nhắc ngai ta lên trên các ngôi sao Ðức Chúa Trời. Ta sẽ ngồi trên núi hội về cuối cùng phương bắc. Ta sẽ lên trên cao những đám mây, làm ra mình bằng Ðấng Rất Cao. Nhưng ngươi phải xuống nơi Âm phủ, sa vào nơi vực thẳm!”

Khi nghiên cứu hai đoạn trên cùng một lúc thì có thể có tri thức cơ bản về căn nguyên của tội lỗi. Vấn đề mà phải nghiên cứu thông qua những ghi chép như thế này, ấy là Ngài đã tỏ ra cho thấy trường hợp thật sự của hai người này như là hiện hình tiêu biểu của hết thảy nhân loại; đồng thời được ghi chép là để hầu cho cũng phát hiện ra được sự thật rằng vô số thiên sứ đã phạm tội. Ðã được chép rằng:

Khải Huyền 12:9 “Con rồng lớn đó bị quăng xuống, tức là con rắn xưa, gọi là ma quỉ và Satan, dỗ dành cả thiên hạ; nó đã bị quăng xuống đất, các sứ nó cũng bị quăng xuống với nó.”

Ðầu tiên do đã phản nghịch ở trên trời, cùng với vô số thiên sứ mà Satan đã bị đuổi ra, song, với tư cách là đại biểu của trái đất này nó vẫn được tham dự tổng hội con trưởng của vũ trụ (So sánh: Gióp 1:6-7, 2:1-2, Hêbơrơ 12:23). Tuy nhiên, câu trên cho thấy cảnh vừa tức thì Ðức Chúa Jêsus thắng được sự chết bởi thập tự giá thì nó đã bị đuổi hoàn toàn khỏi tổng hội con trưởng trên trời (So sánh: Luca 10:18, Khải Huyền 12:9).

Chương 3 Hoạt động và sinh hoạt trong thế giới thiên sứ

Hoạt động trong thế giới thiên sứ không bị giới hạn về tốc độ nên chúng ta có thể ngắm toàn cảnh thế giới vũ trụ chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ. Xem ghi chép trong sách Ðaniên thì khi Ðaniên đang cầu nguyện lúc ba giờ chiều, vì có mệnh lệnh Ðức Chúa Trời phán ra, nên thiên sứ Gápriên hiện ra tức thì để truyền lại mệnh lệnh của Ðức Chúa Trời cho người.

Theo lời các nhà thiên văn học thì đường kính của dải ngân hà chúng ta là khoảng 100 nghìn năm ánh sáng và trong vũ trụ ngân hà này có khoảng 200 tỷ mặt trời. Còn trong đại vũ trụ thì có khoảng 200 tỷ dải ngân hà giống như vậy. Thế thì chúng ta có thể biết rằng trung tâm của đại vũ trụ với 200 tỷ dải ngân hà ấy đang vận động là thành Giêrusalem, là nơi có thành trung ương có ngai của Ðức Chúa Trời ở trong, như lời trong sách Hêbơrơ 12:22-23 “thành của Ðức Chúa Trời hằng sống, tức là Giêrusalem trên trời”. Khi Đức Chúa Trời nghe lời cầu nguyện của Đaniên đang sống ở dưới trái đất và phán mệnh lệnh từ ngai của Ðức Chúa Trời, là trung ương của thế giới đại vũ trụ cách xa trái đất này hàng trăm triệu năm ánh sáng, thiên sứ Gápriên đem mạnh lịnh ấy đến cho Ðaniên rồi mà lúc đó Ðaniên vẫn còn chưa cầu nguyện xong (Ðaniên 9:20-24).

Và chúng ta cũng có thể biết được rằng tại thế giới thiên sứ, kể cả khí thế của ngọn lửa nóng đến mấy ngàn độ cũng chẳng có sự hại gì cho thiên sứ trên trời hay những người công bình trên trời. Ðiều này được biết qua câu chuyện ba người bạn của Ðaniên, là Sađơrắc, Mêsác và Abết Nêgô, họ chẳng bị hại gì khi ở trong lò lửa đang được đốt nóng gấp bảy lần hơn lúc bình thường (Tham khảo: Ðaniên 3:19-27). Và tại thế giới thiên sứ, ngoài Ðức Chúa Trời ra, không ai có thể giết hoặc trói buộc hoặc nhốt giữ được các thiên sứ hay linh hồn của người công bình, dầu bằng kể cả sự trói buộc của dây xiềng xích, hay gông cùm trên cổ chân, hay là nhà tù kiên cố như nhà sắt. Khi sứ đồ Phierơ bị nhốt trong nhà tù, dưới sự canh giữ nghiêm ngặt của bốn ngũ binh, mỗi ngũ có bốn tên lính, thiên sứ không chỉ có thể tự do ra vào mà còn làm cho xiềng rớt ra, xích tháo ra và cửa nhà tù tự mở ra để cho sứ đồ Phierơ được thoát khỏi nhà tù một cách vô sự (Công Vụ Các Sứ Ðồ 12:1-10).

Còn về sinh hoạt thế giới thiên sứ thì, ấy là nơi được ăn các món ăn và uống các thức uống mà con mắt xác thịt không nhìn thấy được. Sứ đồ Giăng đã chép như sau:

Khải Huyền 22:1-2 “Thiên sứ chỉ cho tôi xem sông nước sự sống, trong như lưu ly, từ ngôi Ðức Chúa Trời và Chiên Con chảy ra. Ở giữa phố thành và trên hai bờ sông có cây sự sống trổ mười hai mùa, mỗi tháng một lần ra trái; và những lá cây đó dùng để chữa lành cho các dân.”

Trái sự sống và nước sự sống được ghi trong câu trên không phải là vật chất thực tế nhưng là lương thực thần bí được hình thành bởi lời của Ðức Chúa Trời. Có sông nước sự sống tuôn chảy ra từ ngai Ðức Chúa Trời và Chiên Con, và trên hai bờ sông ấy có cây sự sống, đây chính là lương thực thần bí của sự sống được hình thành bởi lời của Ðức Chúa Trời. Cho nên, bởi sự khôn ngoan của loài người hoặc bộ não được cho là thông sáng, thì cũng không thể nào hình dung ra được, cũng không thể biểu hiện ra được dù chỉ là một phần mười nghìn sự vinh hiển ấy của thế giới thiên sứ. Đó chính là cuộc đời loài người.

Trở lại

Site Map

사이트맵 전체보기