Người ta thường gọi Đức Chúa Trời là “Cha”. Bởi vì 2000 năm trước, Đức Chúa Jêsus đã dạy dỗ rằng Đức Chúa Trời là “Cha chúng tôi ở trên trời” (Mathiơ 6:9). Thế mà, vì Đức Chúa Jêsus dạy dỗ rằng Đức Chúa Trời là Cha nên điều đó nghĩa là chỉ có Đức Chúa Trời Cha thôi hay sao?
“Cha” là xưng hô được sử dụng trong gia đình. Nếu đã có cha, thì ắt phải có con cái, và cũng có người mẹ sanh ra con cái ấy. Kinh Thánh làm chứng rằng giống như gia đình dưới đất có tồn tại, thì ở trên trời cũng có gia đình Nước Thiên Đàng trong đó có Đức Chúa Trời Cha, Đức Chúa Trời Mẹ, và các con cái của Đức Chúa Trời.
Gia đình dưới đất này là hình và bóng của gia đình Nước Thiên Đàng
“Và giữ sự thờ phượng, sự thờ phượng đó chẳng qua là hình và bóng của những sự trên trời mà thôi, cũng như khi Môise gần dựng đền tạm, thì Đức Chúa Trời phán bảo rằng: Hãy cẩn thận, làm mọi việc theo như kiểu mẫu đã chỉ cho ngươi tại trên núi.” Hêbơrơ 8:5
Vào thời đại Cựu Ước, Đức Chúa Trời đã cho Môise thấy nơi thánh trên trời và phán bảo Môise dựng nên đền tạm dưới đất theo như kiểu mẫu ấy. Ấy là để thông qua nơi thánh dưới đất, người dân Ysơraên có thể hiểu biết về nơi thánh trên trời mà không trông thấy bằng mắt. Ý muốn thể này của Đức Chúa Trời cũng được chứa đựng trong chế độ gia đình. Đức Chúa Trời đã làm ra chế độ gia đình dưới đất này như là hình và bóng để chúng ta có thể dễ dàng hiểu biết về gia đình Nước Thiên Đàng mà chúng ta không thể trông thấy bằng mắt thường.
“Cha về phần xác sửa phạt, mà chúng ta còn kính sợ thay, huống chi Cha về phần hồn, chúng ta há chẳng càng nên vâng phục lắm để được sự sống sao?” Hêbơrơ 12:9
Kinh Thánh dạy chúng ta về đạo lý đối với Cha phần linh hồn thông qua đạo lý đối với cha phần xác. Giống như có cha phần xác thịt trong gia đình dưới đất – là hình bóng, thì rõ ràng cũng có tồn tại Cha phần linh hồn, tức là Đức Chúa Trời Cha trong gia đình Nước Thiên Đàng – là thực thể.
Thành viên trong gia đình Nước Thiên Đàng
Về mặt chữ nghĩa thì từ “cha” có nghĩa là người nam có con cái. Nói cách khác, để người nam nào đó được gọi là “cha” thì người đó nhất định phải có con cái. Giống như vậy, Đức Chúa Trời được gọi là Cha nghĩa là Đức Chúa Trời chắc chắn có con cái.
“Bởi vậy Chúa phán rằng… Thì ta sẽ tiếp nhận các ngươi: Ta sẽ làm Cha các ngươi, Các ngươi làm con trai con gái ta, Chúa Toàn năng phán như vậy.” II Côrinhtô 6:17-18
Kinh Thánh ghi chép rằng các thánh đồ là con trai và con gái của Đức Chúa Trời, tức là con cái của Ngài. Thế nhưng, một mình người cha có thể sanh ra con cái được chăng? Không. Vai trò mang thai và ban sự sống sau cùng cho con cái là vai trò của người mẹ. Nếu không có mẹ thì cũng không thể có con cái, mà không có con cái thì cũng không thể tồn tại cha. Xưng hô “cha” là tiền đề cho biết về sự tồn tại của “mẹ”, chứ không chỉ có con cái. Xưng hô “Đức Chúa Trời Cha” cũng là để bày tỏ về sự tồn tại của “Đức Chúa Trời Mẹ”.
“Nhưng thành Giêrusalem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.” Galati 4:26
“Trên cao” nghĩa là trên trời. Như vậy, Kinh Thánh làm chứng rõ ràng về sự thật rằng chúng ta có Mẹ trên trời, tức là Đức Chúa Trời Mẹ. Giống như gia đình dưới đất này, trong gia đình Nước Thiên Đàng cũng có Cha trên trời cùng các con cái trên trời, và cũng tồn tại Mẹ trên trời nữa.
Đức Chúa Trời Mẹ – Đấng ban sự sống đời đời
Trên thế gian không có người nào được sanh ra mà không bởi mẹ. Đương nhiên cũng phải có cha, nhưng mẹ là người đóng vai trò chủ yếu trong việc sanh ra sự sống. Điều này không chỉ đúng với loài người, mà đây là sự thật đồng nhất với vô số các sinh vật sống như loài chim, loài cá và thú đồng v.v…
Đức Chúa Trời đã sáng tạo muôn vật theo ý muốn của Ngài, và làm ra những sự dưới đất này như là hình và bóng của những sự trên trời (Khải Huyền 4:11, Hêbơrơ 8:5). Vậy, ý muốn của Đức Chúa Trời khi làm cho con cái nhận được sự sống thông qua mẹ là gì? Đó chính là để cho biết về sự thật rằng sự sống đời đời cũng được ban cho thông qua Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ.
“Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta…” Sáng Thế Ký 1:26
Trong suốt thời gian dài loài người chỉ hiểu biết về một Đấng Đức Chúa Trời mang hình nam và gọi Ngài là Đức Chúa Trời Cha. Nếu Đức Chúa Trời – Đấng Sáng Tạo làm nên loài người thật sự chỉ là Đức Chúa Trời Cha thôi, thì hiển nhiên Đức Chúa Trời phải phán rằng “Ta hãy làm nên loài người như hình Ta và theo tượng Ta.” Thế nhưng, Ngài đã phán rằng “Chúng Ta”. Tại sao Ðức Chúa Trời tự xưng là “Chúng Ta”? Chúng ta có thể hiểu được lý do ấy khi xem lời trong câu tiếp theo.
“Ðức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Ðức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” Sáng Thế Ký 1:27
Đức Chúa Trời đã sáng tạo nên loài người theo hình Đức Chúa Trời và theo tượng Đức Chúa Trời. Thế rồi, người nam và người đã được sáng tạo ra. Điều này nghĩa là Đức Chúa Trời có tồn tại hình nam và hình nữ. Người ta thường gọi Đức Chúa Trời mang hình nam là Cha, thế thì phải gọi Đức Chúa Trời mang hình nữ là ai? Đương nhiên phải gọi là “Mẹ”. Ngay từ chương đầu tiên của sách Sáng Thế Ký, Kinh Thánh đã làm chứng về sự tồn tại của Đức Chúa Trời Mẹ, là Đấng ban sự sống đời đời. Vì thế, trong khi tin Đức Chúa Trời, chúng ta không chỉ tin vào Đức Chúa Trời Cha thôi, mà còn phải tin vào Đức Chúa Trời Mẹ theo sự dạy dỗ của Kinh Thánh thì mới có thể trở thành con cái của Đức Chúa Trời được nhận lãnh sự sống đời đời.
Gia đình được kết nối bởi huyết thống
Song, không phải cứ xưng rằng mình tin vào Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ thì được trở nên thành viên trong gia đình Nước Thiên Đàng đâu. Nếu là con cái thì nhất định phải được thừa hưởng huyết thống của cha mẹ, giống như vậy, chúng ta phải được thừa hưởng huyết thống của Đức Chúa Trời thì mới có thể trở thành con cái của Đức Chúa Trời. Vì vậy, Đức Chúa Jêsus đã ban lẽ thật hầu cho thừa hưởng huyết của Đức Chúa Trời. Ấy chính là Lễ Vượt Qua giao ước mới.
“Đến giờ, Ngài ngồi bàn ăn, các sứ đồ cùng ngồi với Ngài. Ngài phán rằng: Ta rất muốn ăn lễ Vượt qua nầy với các ngươi trước khi ta chịu đau đớn… Khi ăn xong, Ngài cũng làm như vậy, lấy chén đưa cho môn đồ, mà phán rằng: Chén nầy là giao ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra.” Luca 22:14-15, 20
Đức Chúa Jêsus phán rằng cái gì là huyết của Ngài? Là rượu nho của Lễ Vượt Qua. Bởi việc giữ Lễ Vượt Qua, chúng ta có thể kế thừa huyết thống của Đức Chúa Trời. Lễ Vượt Qua giao ước mới là lẽ thật quý báu để chúng ta có thể trở thành con cái của Đức Chúa Trời, được kế thừa huyết thống trên trời. Được trở thành con cái của Đức Chúa Trời nghĩa là trở thành người kế tự của Đức Chúa Trời sẽ được thừa hưởng Nước Thiên Đàng vĩnh cửu (Rôma 8:16-17).
Hoặc cũng có người vạch ranh giới về mối quan hệ giữa Đức Chúa Trời và thánh đồ giống như mối quan hệ chủ tớ. Song, Kinh Thánh lại làm chứng khác. Đức Chúa Trời là Cha Mẹ phần linh hồn, còn các thánh đồ là các con cái của Đức Chúa Trời được kết nối bởi huyết thống phần linh hồn. Phương pháp để trở nên thành viên gia đình Nước Thiên Đàng, được hưởng niềm hạnh phúc đời đời trên Nước Thiên Đàng vinh hiển, chính là giữ gìn Lễ Vượt Qua giao ước mới trong khi tin vào Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ.