Khái lược
Trong Kinh Thánh có lời tiên tri về tai ương và sự phán xét, nhưng cũng chứa đựng lẽ thật mà Đức Chúa Trời ban cho để cứu rỗi các thánh đồ của Ngài trong sự phán xét ấy. Trong quyển sách này, Đấng An Xang Hồng đã thức tỉnh cho chúng ta về tầm quan trọng của giao ước thông qua lịch sử những người dân đã bị phán xét vì không giữ giao ước của Đức Chúa Trời. Ngài làm chứng sự thật rằng người dân được cứu rỗi khỏi tai ương sau cùng là những người giữ gìn Lễ Vượt Qua giao ước mới, tức là ấn của Đức Chúa Trời, là Tin Lành giao ước mới mà Đấng Christ đã rao truyền.
Lời mở đầu
Quyển sách nhỏ này là tin tức vui mừng về sự người dân của Ðức Chúa Trời sẽ được nhận ấn của Ngài, bởi đó họ sẽ tránh được tai vạ sau cùng và hoạn nạn lớn.
Trong tương lai không xa, bảy tai vạ sẽ giáng xuống trên cả đất này. Cho đến nay, các tiên tri giả đã đánh lừa mà rằng “Ðức Chúa Jêsus Tái Lâm sắp đến rồi.” Nhưng ai nấy đều biết sự thật rằng nơi nào có lẽ thật thì sự gian dối đều đến trước nó mà hoạt động.
Chúng ta không nên quên sự thật rằng lẽ thật bị giấu trong nơi nào có cái gian dối. Nếu ghi nhớ điều này trong lòng mà nghiên cứu về nội dung của quyển sách nhỏ này thì rất dễ phát hiện ra lẽ thật sự sống. Mong quý độc giả đừng chậm trễ mà hãy nghiên cứu quyển sách nhỏ này một cách nghiêm túc, và được cứu khỏi bảy tai vạ đang gần đến.
Tin tức vui mừng của quyển này là người nào đi vào lẽ thật thì được cứu như chiếc tàu của Nôê. Vào thời đại Nôê, tất cả các loại thú vật nào miễn là đi vào tàu thì được cứu rỗi. Các thú vật ấy được đi vào tàu của Nôê không phải là vì không có tội lỗi gì cả đâu. Giống như vậy, dầu có tội hay không có tội, người nào đi vào lẽ thật này thì được cứu rỗi vậy. Tôi mong rằng quý độc giả nghiên cứu một cách nghiêm túc quyển sách này và được nhận ấn của Ðức Chúa Trời và đi vào sự sống đời đời.
Mục lục
- Chương 1 Tai ương sau cùng và sự phán xét
- Chương 2 Sự mầu nhiệm của Lễ Vượt Qua
- Chương 3 Trở thành phu tù của nước Babylôn do từ bỏ giao ước
- Chương 4 Mười Ðiều Răn và giao ước về chữ
- Chương 5 Giao ước cũ đã thay đổi thành giao ước mới
- Chương 6 Bảng so sánh giao ước cũ và giao ước mới
- Chương 7 Ban của Mênchixêđéc
- Chương 8 Chế độ của giao ước mới
- Chương 9 Giao ước mới là Tin Lành
- Chương 10 Người giúp việc Tin Lành là người giúp việc giao ước mới
- Chương 11 Lễ Vượt Qua và tiệc thánh cuối cùng
- Chương 12 Lễ Vượt Qua, bởi ấy mà nơi hang hố của ma quỉ bị lộ ra
- Chương 13 Giao ước mới cất tội lỗi đi
- Chương 14 Công việc đóng ấn của Ðức Chúa Trời
- Chương 15 Ngày Sabát có phải là ấn của Ðức Chúa Trời chăng?
- Chương 16 Ấn của Ðức Chúa Trời là gì?
- Chương 17 Thân thể của Ðức Chúa Jêsus là ấn của Ðức Chúa Trời
- Chương 18 Những kẻ buồn rầu vì cớ hội lớn
Chương 1 Tai ương sau cùng và sự phán xét
Mathiơ 24:37-39 “Trong đời Nôê thể nào, khi Con Người đến cũng thể ấy. Vì trong những ngày trước nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả như thường cho đến ngày Nôê vào tàu, – và người ta không ngờ chi hết cho đến khi nước lụt tới mà đùa đem đi hết thảy, – khi Con Người đến cũng như vậy.”
Khi sứ đồ Phaolô viết thư cho thánh đồ tại thành Têsalônica thì chép như sau:
I Têsalônica 5:1-3 “Hỡi anh em, về thời và kỳ, thì không cần viết cho anh em; vì chính anh em biết rõ lắm rằng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm trong ban đêm vậy. Khi người ta sẽ nói rằng: Bình hòa và yên ổn, thì tai họa thình lình vụt đến, như sự đau đớn xảy đến cho người đàn bà có nghén, và người ta chắc không tránh khỏi đâu.”, về thời và kỳ này, sứ đồ Phierơ đã tiên tri rằng:
II Phierơ 3:6-7 “Thế gian bấy giờ cũng bị hủy phá như vậy, là bị chìm đắm bởi nước lụt. Nhưng trời đất thời bây giờ cũng là bởi lời ấy mà còn lại, và để dành cho lửa; lửa sẽ đốt nó đi trong ngày phán xét và hủy phá kẻ ác.”
II Phierơ 3:10-13 “Song le, ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm. Bấy giờ các từng trời sẽ có tiếng vang rầm mà qua đi, các thể chất bị đốt mà tiêu tán, đất cùng mọi công trình trên nó đều sẽ bị đốt cháy cả. Vì mọi vật đó phải tiêu tán thì anh em đáng nên thánh và tin kính trong mọi sự ăn ở của mình là dường nào, trong khi chờ đợi trông mong cho ngày Ðức Chúa Trời mau đến, là ngày các từng trời sẽ bị đốt mà tiêu tán, các thể chất sẽ bị thiêu mà tan chảy đi! Vả, theo lời hứa của Chúa, chúng ta chờ đợi trời mới đất mới, là nơi sự công bình ăn ở.”, còn sứ đồ Giăng đã mô tả về cảnh tai vạ sau cùng giáng xuống như sau:
Khải Huyền 16:17-21 “Vị thiên sứ thứ bảy trút bát mình trong không khí, thì có tiếng lớn trong đền thờ vang ra, từ ngôi đến mà phán rằng: Xong rồi! Liền có chớp nhoáng, tiếng rầm, sấm vang và động đất dữ dội, động đất lớn lắm đến nỗi từ khi có loài người trên đất chưa hề có như vậy. Thành phố lớn bị chia ra làm ba phần, còn các thành của các dân ngoại đều đổ xuống, và Ðức Chúa Trời nhớ đến Babylôn lớn đặng cho nó uống chén rượu thạnh nộ Ngài. Mọi đảo đều ẩn trốn, các núi chẳng còn thấy nữa.”
Và, trong sách Kinh Thánh Cựu Ước có câu được chép như sau:
Sôphôni 1:14-18 “Ngày lớn của Ðức Giêhôva đã gần, đã gần rồi; nó đến rất kíp. Ngày của Ðức Giêhôva có tiếng động; bấy giờ người mạnh dạn sẽ kêu khóc đắng cay. Ngày ấy là ngày thạnh nộ, ngày hoạn nạn và buồn rầu, ngày hủy phá và hoang vu, ngày tối tăm và mờ mịt, ngày mây và sương mù, ngày mà tiếng kèn và tiếng báo giặc nghịch cùng các thành bền vững và các tháp cao góc thành. Ta sẽ đem sự hoạn nạn trên loài người, chúng nó sẽ đi như kẻ mù, vì đã phạm tội nghịch cùng Ðức Giêhôva; máu chúng nó sẽ đổ ra như bụi, và thịt như phân. Hoặc bạc hoặc vàng của chúng nó, đều không có thể giải cứu chúng nó trong ngày thạnh nộ của Ðức Giêhôva; nhưng cả đất này sẽ bị lửa ghen Ngài thiêu nuốt, vì Ngài sẽ diệt hết dân cư đất này cách thình lình.”
Malachi 4:1-3 “Vì nầy, ngày đến, cháy như lò lửa. Mọi kẻ kiêu ngạo, mọi kẻ làm sự gian ác sẽ như rơm cỏ; Ðức Giêhôva vạn quân phán: Ngày ấy đến, thiêu đốt chúng nó, chẳng để lại cho chúng nó hoặc rễ hoặc nhành. Nhưng về phần các ngươi là kẻ kính sợ danh ta, thì mặt trời công bình sẽ mọc lên cho, trong cánh nó có sự chữa bịnh; các ngươi sẽ đi ra và nhảy nhót như bò tơ của chuồng. Các ngươi sẽ giày đạp những kẻ ác, vì trong ngày ta làm, chúng nó sẽ như là tro dưới bàn chân các ngươi, Ðức Giêhôva vạn quân phán vậy.”
Các lời tiên tri của các đấng tiên tri trên đều nói về tận thế. Hiện nay, theo báo cáo của những người dự đoán về thế hệ này thì có bài báo được đăng “Chỉ cần bấm nút, thế giới sẽ bị phá hủy hoàn toàn” (trong báo Gyeongnam Maeil ra ngày 20 tháng 10 năm 1977); và báo Quốc tế Tân báo ra ngày 12 tháng 3 năm 1976 đã đăng bài báo “Xây dựng 97 khu phố ngầm xung quanh Washington, Mỹ để đối phó chiến tranh hạt nhân.” đã báo động cho cả loài người.
Thời đại vô vọng đến, người ta thiếu năng lực điều khiển tấm lòng mình, như rơi vào tiến thoái lưỡng nan trong ngõ cụt vậy. Nhưng khi tin tức báo động đến thì tin tức cứu rỗi luôn luôn đến theo. Như được chép rằng:
Giêrêmi 4:5-6 “Hãy rao ra trong Giuđa; hãy truyền trong Giêrusalem rằng: Hãy thổi kèn trong đất. Hãy kêu lớn tiếng rằng: Khá nhóm nhau lại và đi vào các thành bền vững. Khá dựng cờ hướng về Siôn! Hãy trốn đi, đừng dừng lại! Vì ta khiến từ phương bắc đến một tai nạn, tức là một sự hư hại lớn.”, và cũng được chép rằng:
Sôphôni 2:1-3 “Hỡi dân chẳng biết xấu hổ! Hãy nhóm hiệp lại, phải, hãy nhóm hiệp lại, trước khi mạng lịnh chưa ra, ngày giờ chưa qua như trấu, trước khi sự nóng giận của Ðức Giêhôva chưa đến trên các ngươi, trước khi ngày thạnh nộ của Ðức Giêhôva chưa đến trên các ngươi. Hỡi các ngươi là mọi kẻ nhu mì của đất, làm theo mạng lịnh của Chúa, hãy tìm kiếm Ðức Giêhôva, tìm kiếm sự công bình, tìm kiếm sự nhu mì, hoặc giả các ngươi sẽ được giấu kín trong ngày thạnh nộ của Ðức Giêhôva.”
Vào những giờ phút như vậy, điều khẩn cấp nhất là chúng ta phải lắng nghe tin tức về sự cứu rỗi. Mặc dù sự kết thúc của trái đất này sẽ đến hoặc bởi chiến tranh thế giới hoặc bởi quyền năng của Ðức Chúa Trời, song Kinh Thánh đã tỏ ra con đường thoát khỏi tai vạ ấy qua lời tiên tri nên chúng ta hãy nghiên cứu xem những câu Kinh Thánh ấy. Trong Kinh Thánh đã có những lời tiên tri về sự kết thúc thế gian, nên người nào tin lời tiên tri ấy và làm theo một cách tuyệt đối thì Ngài phải ban sự cứu rỗi vậy.
Nhưng nếu có người nào không tin tưởng tin tức về sự cứu rỗi ấy mà tìm cách cứu rỗi của riêng mình như tốn tài sản để đào đất phòng ngầm, hay đi lên ngôi sao bằng tên lửa, hay trốn sang đất nước yên tĩnh, hay lên tàu ngầm nguyên tử để trốn xuống dưới núi đá Bắc Cực, thì chỉ có thể tránh được khủng hoảng tạm thời, nhưng không nhận được sự sống đời đời. Về điều này, trong Kinh Thánh đã có lời tiên tri rằng:
Sôphôni 1:18 “Hoặc bạc hoặc vàng của chúng nó đều không có thể giải cứu chúng nó trong ngày thạnh nộ của Ðức Giêhôva.”, và đấng tiên tri Amốt đã chép rằng:
Amốt 9:2-4 “Dầu chúng nó đào đến Âm phủ (phòng ngầm), tay ta cũng sẽ móc chúng nó ra; dầu chúng nó trèo lên trên trời, ta cũng sẽ làm cho chúng nó từ đó xuống. Dầu chúng nó ẩn mình nơi chót núi Cạtmên, ta cũng sẽ đi tìm đặng kéo chúng nó ra; dầu chúng nó lánh khuất mắt ta nơi đáy biển, ta cũng sẽ sai rắn cắn chúng nó tại đó. Ví bằng chúng nó đi làm phu tù trước mặt kẻ thù nghịch mình, ở đó ta cũng sẽ sai gươm giết chúng nó đi. Thật, ta để mắt trên chúng nó đặng làm họa cho, chẳng phải để làm phước cho.”
Bởi vậy, bây giờ là thời đại mà thay vì sử dụng phương pháp và thủ đoạn của loài người, chúng ta phải theo sự chỉ đạo của Ðức Chúa Trời mà nghiên cứu phương pháp sự cứu rỗi theo như lời tiên tri trong Kinh Thánh và đi theo đường lối ấy.
Ðể ban sự cứu rỗi cho những người tin theo lời tiên tri, Ðức Chúa Trời đã chép lịch sử để soi gương cho sự kết thúc cuối cùng rồi. Lịch sử đó như sau:
Xuất Êdíptô Ký 12:12-14 “Ðêm đó ta sẽ đi qua xứ Êdíptô, hành hại mọi con đầu lòng xứ Êdíptô, từ người ta cho đến súc vật; ta sẽ xét đoán các thần của xứ Êdíptô; ta là Ðức Giêhôva. Huyết bôi trên nhà các ngươi ở, sẽ dùng làm dấu hiệu; khi ta hành hại xứ Êdíptô, thấy huyết đó, thì sẽ vượt qua, chẳng có tai nạn hủy diệt các ngươi. Các ngươi hãy ghi ngày đó làm kỷ niệm; trải các đời hãy giữ làm một lễ cho Ðức Giêhôva, tức là một lễ lập ra đời đời.”
Trong Kinh Thánh Tân Ước, tại Hêbơrơ 11:28 đã được chép rằng “Bởi đức tin, người giữ Lễ Vượt Qua và làm phép rưới huyết, hầu cho đấng hủy diệt chẳng hề hại đến con đầu lòng dân Ysơraên.” Nói cách khác, vì huyết của chiên con của Lễ Vượt Qua làm dấu hiệu nên tai vạ không chạm đến những người giữ Lễ Vượt Qua.
Sau khi ra khỏi xứ Êdíptô, vào khoảng năm 586 TCN, ngay trước khi nước Giuđa sắp bị diệt vong và thành Giêrusalem bị phá hủy bởi sự xâm lược của nước Babylôn, đấng tiên tri Giêrêmi đã tuyên bố về nguyên nhân sự diệt vong của nước Giuđa như sau:
Giêrêmi 11:1-4 “Từ nơi Ðức Giêhôva, có lời phán cho Giêrêmi như vầy: Hãy nghe những lời giao ước nầy, và bảo cho người Giuđa và dân ở thành Giêrusalem. Ngươi khá bảo chúng nó rằng: Giêhôva Ðức Chúa Trời của Ysơraên phán như vầy: Ðáng rủa thay là người không nghe lời giao ước nầy, mà ta đã truyền cho tổ phụ các ngươi, trong ngày ta đem họ ra khỏi xứ Êdíptô (Ngày Ðức Chúa Trời rút họ ra khỏi xứ Êdíptô là ngày Lễ Vượt Qua), khỏi lò nấu sắt, mà phán rằng: Hãy nghe tiếng ta, noi theo điều ta dạy mà làm. Vậy thì các ngươi sẽ làm dân ta, ta sẽ làm Ðức Chúa Trời các ngươi.” Dầu Giêrêmi đã làm chứng như vậy rồi nhưng người dân Ysơraên chẳng nghe đến, nên họ đã bị nước Babylôn xâm chiếm và sụp đổ. Và người lại làm chứng như sau:
Giêrêmi 16:10-11 “Khi ngươi đem lời này truyền cho dân, chúng nó chắc hỏi ngươi rằng: Sao Ðức Giêhôva rao những tai nạn này cho chúng tôi? hoặc chúng tôi có tội gì? hoặc chúng tôi đã phạm tội gì nghịch cùng Giêhôva Ðức Chúa Trời chúng tôi? Ngươi bèn khá đáp rằng: Ðức Giêhôva phán: Ấy là tại tổ phụ các ngươi đã bỏ ta, mà theo các thần khác, đặng hầu việc và quì lạy các thần ấy, mà đã lìa bỏ ta, và không giữ luật pháp ta.”, hay:
Giêrêmi 44:23 “Ấy là bởi các ngươi đã đốt hương và đã phạm tội nghịch cùng Ðức Giêhôva, bởi các ngươi chẳng vâng theo tiếng Ðức Giêhôva, và không bước theo luật pháp, mạng lịnh, và sự dạy dỗ của Ngài, nên tai vạ nầy đã đến cho các ngươi, như có ngày nay.”
Và, đấng tiên tri Êsai cảnh báo rằng toàn thế giới này bị diệt vong là vì người dân đã dứt giao ước đời đời.
Êsai 24:3-5 “Trên đất sẽ đều trống không và hoang vu cả; vì Ðức Giêhôva đã phán lời ấy. Ðất thảm thương và tồi tàn; thế gian lụn bại và tồi tàn; những dân cao nhứt trên đất hao mòn đi. Ðất bị dân cư làm ô uế, vì họ đã phạm luật pháp, trái điều răn, dứt giao ước đời đời.”
Giao ước đời đời trên có nghĩa là giao ước mới do Ðức Chúa Jêsus đã lập ra.
Chương 2 Sự mầu nhiệm của Lễ Vượt Qua
Luca 22:20 “Chén nầy là giao ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra.”
Hêbơrơ 13:20 “Ðức Chúa Trời bình an, là Ðấng bởi huyết giao ước đời đời mà đem Ðấng chăn chiên lớn là Ðức Chúa Jêsus chúng ta ra khỏi từ trong kẻ chết.”
Bởi vậy, vào thời đại Cựu Ước, người dân tuân thủ giao ước của Cựu Ước thì đã thoát được tai vạ; đến thời đại Tân Ước, người nào vâng phục giao ước mới của Tân Ước mới thoát khỏi được tai ương. Vào khoảng năm 1498 TCN, đương thời xuất Êdíptô, dân Ysơraên đã được cứu bởi lấy huyết chiên con của Lễ Vượt Qua làm dấu hiệu. Và đương thời vua Êxêchia cũng vậy, Êxêchia và dân sự người đã giữ Lễ Vượt Qua nên được cứu tại trong thành Giêrusalem từ xâm lược của nước Asiri bởi sự giúp đỡ của thiên sứ. Lịch sử ấy như sau:
II Sử Ký 30:4-10 “Vua và cả hội chúng đều lấy việc ấy làm phải; bèn nhứt định rao truyền khắp xứ Ysơraên, từ BêeSêba cho đến Ðan, khiến người ta đến dự Lễ Vượt Qua của Giêhôva Ðức Chúa Trời của Ysơraên, tại Giêrusalem; vì từ lâu nay chúng không có dự lễ ấy như đã chép trong luật lệ. Vậy, các trạm vâng mạng đem thư của vua và của các quan trưởng đi khắp xứ Ysơraên và xứ Giuđa, thơ rằng: Hỡi con cháu Ysơraên, hãy trở lại cùng Giêhôva Ðức Chúa Trời của Ápraham (trở lại để giữ Lễ Vượt Qua), của Ysác, và của Ysơraên, hầu cho Ngài trở lại cùng những kẻ còn sót lại trong các ngươi mà được thoát khỏi tay các vua Asiri. Chớ nên giống như tổ phụ và anh em các ngươi đã phạm tội cùng Giêhôva Ðức Chúa Trời của tổ phụ họ, đến nỗi Ngài phó chúng vào sự hư bại, như các ngươi đã thấy. Bây giờ, chớ cứng cổ như tổ phụ các ngươi; hãy giơ tay mình ra cho Ðức Giêhôva, và trong nơi thánh mà Ngài đã biệt riêng ra thánh đời đời, và hầu việc Giêhôva Ðức Chúa Trời của các ngươi, để cơn giận phừng của Ngài xây khỏi các ngươi. Vì nếu các ngươi trở lại cùng Ðức Giêhôva (trở lại để giữ Lễ Vượt Qua), thì anh em và con cái của các ngươi sẽ được ơn trước mặt những kẻ bắt họ làm phu tù, và họ sẽ được trở về trong xứ nầy; bởi Giêhôva Ðức Chúa Trời của các ngươi có lòng nhân từ và hay thương xót (đối với những người hối cải và giữ Lễ Vượt Qua), sẽ không xây mặt khỏi các ngươi, nếu các ngươi trở lại cùng Ngài. Các trạm đi thành nầy qua thành kia, trong khắp xứ Épraim, Manase (địa phương Samari), và cho đến đất Sabulôn; song người ta chê cười nhạo báng chúng (các trạm).”
Giải thích về câu trên một cách chi tiết hơn thì như sau: Nước Giuđa đã không giữ lễ trọng thể thánh của Ðức Chúa Trời lâu năm, nhưng nhờ lời khuyên răn của đấng tiên tri Êsai, ngay sau khi vua Êxêchia lên ngôi, họ đã sửa sang lại đền thờ đã bị phá hủy (II Sử Ký 29:1-3), và vào khoảng năm 726 TCN, vua đã quyết định giữ Lễ Vượt Qua vào ngày 14 tháng 2 thánh lịch, và sai người trạm đến cả các thành Giuđa lẫn tới xứ Samari nữa. Nhưng người Samari, vì đã không giữ Lễ Vượt Qua lâu đời – hơn 250 năm, nên họ chẳng biết Lễ Vượt Qua là gì, càng không hiểu lẽ thật của Lễ Vượt Qua nữa. Do vậy, họ đã chê cười nhạo báng các người trạm đang đưa tin mừng cho họ như vậy (II Sử Ký 30:10).
Từ đó 3 năm sau, Sanhmanasa vua của nước Asiri, đã đến thành Samari mà vây hãm. Rồi, 3 năm sau khi bị vây hãm, tức là vào năm 721 TCN, năm thứ 9 đời vua Ôsê, nước Ysơraên, thành Samari là xứ đã chê cười và nhạo báng Lễ Vượt Qua, đã bị diệt vong.
Hàng triệu nạn nhân bị chết, hàng triệu người bị bắt đem làm phu tù, hàng triệu người dân bị tan tác khắp nơi trên đất mà lưu vong. Vậy, sau khi Giêrôbôam lên ngôi vua nước Ysơraên vào khoảng năm 975 TCN, xứ Samari đã thờ lạy thần tượng, lại từ chối Lễ Vượt Qua của Ðức Giêhôva; vận mệnh của họ đã bị kết thúc chỉ trong thời gian 254 năm mà thôi.
II Các Vua 18:9-12 “Xảy ra năm thứ tư đời Êxêchia, nhằm năm thứ bảy đời Ôsê, con trai Êla, vua Ysơraên, thì Sanhmanasa, vua Asiri, đi lên đánh Samari và vây nó. Cuối ba năm, người hãm lấy: ấy vậy nhằm năm thứ sáu đời Êxêchia, năm thứ chín đời Ôsê, vua Ysơraên, thì Samari bị chiếm lấy. Vua Asiri đem dân Ysơraên qua Asiri, đặt tại Chala và trên bờ Chabo, sông xứ Gôxan, cùng trong các thành của Mêđi; ấy vì (lý do ấy là vì) chúng không có vâng theo lời phán của Giêhôva Ðức Chúa Trời mình, nhưng bội giao ước Ngài, không khứng nghe, và chẳng làm theo các điều mà Môise, tôi tớ của Ðức Giêhôva, đã truyền cho.”
Còn bên phía nước Giuđa thì xưng rằng tuân thủ luật pháp của Ðức Chúa Trời, nhưng không chỉ không hiểu ra được Lễ Vượt Qua là luật pháp quan trọng nhất, mà còn không giữ được lễ đó nữa. Do đó, nước Giuđa cứ bị những nước xung quanh xâm lược và chịu đau khổ.
Song, cũng có lịch sử Ðức Chúa Trời sai đấng tiên tri khuyên răn họ mà đôi khi họ giữ Lễ Vượt Qua, các luật lệ và điều răn của Ðức Chúa Trời, thì nhờ sự đó mà được Ðức Chúa Trời bảo vệ cho họ.
Vua Êxêchia cũng nhận lời khuyên bảo của đấng tiên tri Êsai mà giữ Lễ Vượt Qua vừa khi lên ngôi. Vua đã giữ và rao truyền Lễ Vượt Qua như vậy là để nhận lấy phước lành của Ðức Chúa Trời mà xây dựng một đất nước thanh bình, và vì có tấm lòng mong muốn được sống ở dưới sự bảo vệ của Ngài vào lúc hoạn nạn đáng sợ sau này. Quả thật, theo như đức tin và việc làm của người, họ đã được bảo hộ trong khi giữ Lễ Vượt Qua, và cũng đã được bảo hộ trong kỳ hoạn nạn nữa.
II Các Vua 19:30-35 “Hễ giống gì thoát khỏi, còn lại của dân tộc Giuđa, dưới sẽ châm rễ xuống, trên sẽ kết bông trái lên. Vì sẽ có phần sót lại từ Giêrusalem mà ra, kẻ thoát khỏi từ núi Siôn mà đến; lòng sốt sắng của Ðức Giêhôva sẽ làm nên việc ấy. Bởi cớ đó, Ðức Giêhôva phán về vua Asiri như vầy: Nó sẽ không vào thành này, chẳng xạ tên trong nó, cũng chẳng kéo đến giơ khiên lên trước mặt nó, và chẳng đắp lũy nghịch nó. Ðức Giêhôva phán: Nó sẽ trở về theo con đường nó đã đi đến, không vào trong thành này. Vì tại cớ ta và Ðavít, kẻ tôi tớ ta, ta sẽ binh vực thành này đặng cứu nó. Trong đêm đó, có một thiên sứ của Ðức Giêhôva đi đến trong dinh Asiri, và giết một trăm tám mươi lăm ngàn người tại đó. Sáng ngày mai, người ta thức dậy, bèn thấy quân ấy, kìa, chỉ là thây đó thôi.”
Nước Ysơraên của thành Samari cứ không giữ Lễ Vượt Qua đến đỗi rốt cuộc đã bị diệt vong; song nhờ được đóng ấn cứu chuộc bởi Lễ Vượt Qua và nhận được bảo hộ của Ðức Chúa Trời, nước Giuđa được tồn tại cho đến tận năm 586 TCN. Tuy nhiên, do con cháu của nước Giuđa từ bỏ giao ước của Ðức Chúa Trời, nước Giuđa cũng bị nước Babylôn xâm lược, và thành Giêrusalem bị tan hoang trong 70 năm. Nhưng trong những lúc ấy, người nào theo lời của đấng tiên tri thật thì được trở về nước mình, nhưng người nào theo lời dối của tiên tri giả thì bị diệt vong luôn mà thôi.
Bây giờ, với sự nghiên cứu chi tiết hơn chút nữa về lịch sử đương thời ấy, chúng ta hãy có trí tuệ có thể biết ra ý định của Ðức Chúa Trời về đời hiện nay.
Chương 3 Trở thành phu tù của nước Babylôn do từ bỏ giao ước
Ấy là vào khoảng năm 587 TCN. Nước Giuđa đã bị Babylôn xâm lược và tàn phá do người dân từ bỏ Lễ Vượt Qua và giao ước của Ðức Chúa Trời. Giêrusalem bị chiếm lấy, hàng triệu người dân bị giết chết, và hàng trăm ngàn người dân bị bắt làm phu tù, và sống cuộc sống tù tội khó nhọc trọn 70 năm theo như lời tiên tri của Giêrêmi. Ðã được chép rằng:
Giêrêmi 44:22-23 “Vì cớ sự hung ác của việc làm các ngươi và sự gớm ghiếc các ngươi đã phạm, nên Ðức Giêhôva không chịu được nữa. Vì vậy đất các ngươi đã trở nên hoang vu, gở lạ, và sự rủa sả, chẳng có ai ở, như có ngày nay. Ấy là bởi các ngươi đã đốt hương và đã phạm tội nghịch cùng Ðức Giêhôva, bởi các ngươi chẳng vâng theo tiếng Ðức Giêhôva, và không bước theo luật pháp, mạng lịnh, và sự dạy dỗ của Ngài, nên tai vạ nầy đã đến cho các ngươi như có ngày nay.” Và cũng đã được chép nữa rằng:
II Các Vua 24:14 “Người dẫn đi cả dân Giêrusalem, hết thảy những quan tướng, và những lính chiến mạnh mẽ, số là một muôn người; lại cũng bắt hết thảy các thợ mộc và thợ rèn; chỉ còn lại những thường dân của xứ.”
II Các Vua 25:8-12 “Ngày mồng bảy tháng năm, năm thứ mười chín đời Nêbucátnếtsa, vua Babylôn, quan thị vệ Nêbuxarađan, tôi tớ của vua Babylôn, đến Giêrusalem. Người thiêu đốt đền thờ Ðức Giêhôva, cung của vua, và mọi nhà trong thành Giêrusalem; thiêu đốt luôn các nhà của người sang trọng. Ðoạn, đạo quân Canhđê, vâng lịnh quan thị vệ, phá đổ vách thành chung quanh Giêrusalem. Quan thị vệ Nêbuxarađan bắt dân cư còn sót lại trong thành, luôn với những kẻ hàng đầu vua Babylôn và đám dân còn lại khác, mà dẫn đi làm phu tù. Quan thị vệ chỉ chừa lại trong xứ những người nghèo khổ hơn hết, đặng trồng nho và làm ruộng.” Đấng tiên tri Giêrêmi cũng đã chép rằng:
Giêrêmi 25:11-14 “Cả đất nầy sẽ trở nên hoang vu gở lạ, các nước nầy sẽ phục sự vua Babylôn trong bảy mươi năm. Ðức Giêhôva phán: Khi bảy mươi năm ấy sẽ mãn, ta sẽ phạt vua Babylôn và dân người, vì cớ tội ác chúng nó. Ta sẽ phạt xứ người Canhđê và biến thành một nơi hoang vu đời đời. Phàm lời ta đã phán nghịch cùng đất ấy, tức lời chép trong sách này, là lời Giêrêmi đã nói tiên tri nghịch cùng muôn nước, thì sẽ xảy đến cho đất ấy. Vả, sẽ có nhiều nước và vua lớn bắt chính người Canhđê làm tôi mọi, và ta sẽ báo chúng nó theo việc làm của chúng, và theo việc bởi tay chúng làm ra.”
Quả thật, những người dân nào nghe và vâng phục lời của đấng tiên tri Giêrêmi thì được ăn ở bình an, và có khi được thành công về phần xác thịt nữa, đến cuối cùng họ có thể trở về quê hương và nỗ lực để xây cất lại thành lũy và sửa sang đền thờ một cách vui mừng và hoan hỉ. Nhưng, những người tin theo lời của tiên tri giả như Hanania và không nỗ lực gì cả, thì đều đã bị diệt vong. Đấng tiên tri Êsai đã chép như sau:
Êsai 9:15 “Những kẻ dắt dân nầy làm cho họ sai lạc, còn những kẻ chịu dắt bị diệt mất.”
Vậy, những người đã bị tiên tri giả mê hoặc thì đã đối nghịch với nước Babylôn và đều bị diệt vong. Nhưng những người tin lời tiên tri của đấng tiên tri Giêrêmi một cách bền bỉ và trông đợi thì cuối cùng đều được hưởng sự vinh hiển hồi hương vậy.